ĐẤT NƯỚC NỞ HOA
Có những mùa xuân không chỉ đến từ đất trời, mà còn nở rộ trong tim của cả một dân tộc. Ngày 30 tháng 4 năm 1975 mùa xuân lớn nhất trong lịch sử Việt Nam là ngày đất nước nở hoa sau bao mùa bom đạn, là ngày hoa độc lập rực rỡ trên khắp ba miền, mang lại thanh bình và thống nhất cho dải đất hình chữ S.
Đất nước ta từng trải qua những năm tháng gian truân, nơi mỗi bước chân là một dấu vết của chiến tranh, nơi tiếng bom gào thét át đi lời ru mẹ hát. Nhưng rồi, từ chính đau thương ấy, người Việt Nam đã kiên cường đứng dậy, từng người dân trở thành chiến sĩ, từng mái nhà trở thành pháo đài, từng cánh rừng, con sông, ngọn đồi trở thành chứng nhân cho tinh thần bất khuất.
Và rồi ngày ấy cũng đến – 30/4/1975 – cả dân tộc vỡ òa trong niềm vui thống nhất. Cờ đỏ sao vàng tung bay trên nóc Dinh Độc Lập , báo hiệu thắng lợi trọn vẹn của chiến dịch Hồ Chí Minh và khép lại một chương bi tráng của lịch sử. Đó là ngày mà non sông liền một dải, trái tim người Bắc – Trung – Nam hòa chung một nhịp đập, và từ tro tàn chiến tranh, một đất nước mới đã vươn mình trỗi dậy, mạnh mẽ như đóa hoa nở rộ sau bão giông.
"Đất nước nở hoa" – không chỉ là một hình ảnh thi vị, mà còn là biểu tượng cho sự sống, cho tương lai, cho khát vọng vươn lên của cả một dân tộc. Hoa nở trên ruộng đồng yên bình, trên mái trường vang tiếng trẻ thơ, trong từng công trình xây dựng, từng con đường rộng mở. Hoa của hòa bình, của tự do, của những ước mơ chưa bao giờ tắt.
Ngày hôm nay, chúng ta sống trong hòa bình là nhờ máu xương của cha ông đã ngã xuống. Mỗi dịp 30/4 về là một lời nhắc nhở – hãy sống xứng đáng với những gì mà thế hệ đi trước đã hy sinh để giành lấy. Hãy để đất nước tiếp tục nở hoa – không chỉ trong ký ức hào hùng, mà trong từng hành động, từng ước mơ dựng xây tương lai.